Tâm sự mỏng của Dì Sáu Bánh Xèo

Ngày chia tay về Việt Nam phục mệnh, người ấy nhìn mình thật lâu rồi nói 1 câu nấn ná: mẹ về mà không tiếc gì tủ đồ hiệu mấy chục năm của mẹ sao, ba thấy chỉ xách mỗi cái vali nhỏ này ?

Mình đã cười: sao ba không nói ba mà tủ đồ hiệu làm gì ?

Mình và người ấy không có con, nhưng cách xưng hô đã quen như thế.

Tiền bạc phù du, mình và người ấy đều ở đỉnh cao của danh vọng, được nể vì, được thoả mãn. Đồ hiệu ư, siêu xe, kim cương hay tiền bạc, chỉ là những cuộc chơi mà mình thích thú trải nghiệm và tận hưởng cho thanh xuân mà thôi. Còn tận cùng, thì, còn rất nhiều điều thiêng liêng mà mình muốn tiếp tục đặt chân đến khám phá.

Trên đỉnh phù hoa, mình thấu hiểu rằng nếu như con người thiếu đi gốc rễ thì những gì mình có được chỉ là phần ngọn. Cội nguồn của mình là người Việt. Càng đi xa khỏi đất mẹ, mình càng thôi thúc được trở về, được toả sáng trong bóng mát vạn năm của gốc gác tổ tông để cho mình kết nối sức mạnh trọn vẹn cuộc đời mình.

Trong giấc mơ của mình từ bé, đã có lời thì thầm rằng mình sẽ nhận lấy sứ mệnh nào đó vào thời điểm không sớm không muộn. Nó kì lạ đến nỗi mà mình tin vào nó hơn bất cứ lời khen tặng nào.

Những thành tích học tập, học bổng từ bé đến lớn đều vì lời mách bảo này.

Rồi mình trưởng thành, nỗ lực học hành, bôn ba, khẳng định năng lực.

Mình vẫn mài giũa và rèn luyện cả thể chất, tâm lý, kinh nghiệm để là một con người ưu tú, kiên cường, sẵn sàng cho sứ mệnh mà vẫn đâu đó nhắc nhở mình.

May mắn là thành công đến, và cơ duyên cho mình được gặp, được truyền thụ từ những bậc thầy của thế giới về đầu tư, cả nổi danh lẫn ẩn danh.

Những cơ duyên lạ lùng mà chỉ có thể tin rằng mình được dẫn dắt.

Một thế giới mở ra cho mình hoàn toàn khác với tất cả những gì mà con người có thể biết về cuộc sống này. Thế giới của những người tạo game!

Được tôi rèn trong những lò lửa nóng nhất, mình vượt qua những cuộc khảo thí khắc nghiệt nhất để xem có đủ tiêu chuẩn để đáp ứng các yêu cầu của Tổ chức về nhân tố hạt giống hay không.

Có những ý tưởng đột phá và táo bạo nhất mà ngày nào đó đủ sức làm thay đổi toàn bộ lịch sử kinh tế giới.

Có bao nhiêu lần không kể hết khoảnh khắc đối mặt với sinh tử khốc liệt, những cuộc thanh trừng đẫm máu, trùng trùng hiểm nguy rình rập.

Hôm nay mình có thể là một nhân viên tài chính nơi này, 1 thời gian sau đã là coder nơi khác. Rồi người ta thấy mình trong vai trò phiên dịch cho các chính khách, hoặc bà chủ của một công ty bất động sản, một người tổ chức các sự kiện lớn của các Triệu phú, một nhà sản xuất film…

Người ta không biết mình là ai cả.

Từ một người tâm cao khí ngạo, mình dần mài giũa để rơi rụng những hiếu thắng, bốc đồng của tuổi trẻ, dần trở nên có tâm an trí sáng, bình hoà và thấu tỏ.

Bí danh của mình là Sáu. Sư phụ nói rằng lấy tên mình từ chữ Lục Căn, Lục Trần, mong mình thấu suốt. Rồi chính mình lấy con số này để đặt tên cho các công ty, tài sản khắp thế giới mà mình sở hữu. Buồn cười khi mấy đứa đồ đệ nhiều khi đi du lịch, checkin mấy điểm đó cũng không hề biết đâu là đâu, còn kể chỗ này đỉnh, chỗ kia đẹp, chỗ nọ đẳng cấp lắm, sư tỷ, sư mẫu sắp xếp thời gian đồ đệ đưa đi enjoy !

Mình đã bước vào vai trò cùng tạo game cho thế giới này trong bí mật tự lúc nào không ngờ được.

Và đến lúc nên trở về để đóng góp, cống hiến, truyền thừa.

Trong kim cuộc, vận mệnh của người Việt qua vạn năm chờ đợi cũng đã đến !

Và sự trỗi dậy đó phải đủ tiềm lực từ bên trong.

May mắn, mình là người đóng góp vào trận đồ ấy. Một  Quốc gia của những người kiệt xuất đã đến lúc được toàn thế giới công nhận và ngưỡng mộ.

Tâm sự mỏng của Dì Sáu Bánh Xèo

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Scroll to top
Gọi ngay
icons8-exercise-96 chat-active-icon
chat-active-icon