Hên network: Ốc đảo giữa sa mạc (p.6)

Lốc xoáy 

  • “Các người là ai? Ai cho các ngươi đặt chân đến đây” – Một âm thanh ma mị vang lên
  • “Ai đó?” – Anh tôi hỏi
  • “Có khi nào là…là…là” – Tôi nuốt nước bọt, không dám nói ra suy nghĩ trong lòng.

Cả bọn cùng nhau rùng mình, gai ốc nổi khắp người, bây giờ đã khuya lắm rồi, còn ai ở xung quanh đây được ngoại trừ chúng tôi.

  • “Giỏi lắm, dám xâm nhập vào lãnh thổ của ta. Hahaha, hahaha… chết đi”
  • “Không xong rồi, tiếng cười… lời nguyền…” – Nét mặt N hoảng loạn
  • “Có cái gì đang đến…” – Tôi run run chỉ về phía trước

Một cơn lốc xoáy xoay nhanh tiến về phía chúng tôi, mang theo âm thanh như tiếng tàu gầm rú. Đột nhiên bầu trời đêm đầy sao biến mất, nhường chỗ cho những đám mây u ám cuồn cuộn kéo đến, kèm theo sấm sét và mưa đá. Một trận cát bụi từ dưới lòng đất sa mạc nổi lên, đồ đạc chúng tôi bay tán loạn, trước mắt là một khoảng mờ mịt không còn nhìn rõ.

  • “Anh hai! Anh đâu rồi?”
  • “Cầm lấy tay anh, nhanh lên!” – Anh tôi hét lên

Tôi vội vàng nắm chặt lấy anh, gió thổi mạnh làm chúng tôi không đứng vững được nữa

  • “Phải làm gì đây, chúng ta sắp bị cuốn rồi” – C lên tiếng
  • “Cứu tao, C ơi. Aaa…aaa…aaa” – N đã bị cuốn vào trong vòi rồng.
  • “Chạy đi”

Cả ba chúng tôi chạy thục mạng trong sa mạc, phía sau lốc xoáy vẫn đuổi theo, đêm nay chúng tôi không thể thoát được kiếp nạn này!

  • “Không! Aaa…aaa…aaa”
  • “Aaa…aaa…aaa”

Chúng tôi bị cuốn vào, sự giảm áp suất và những cơn gió mạnh bên trong vòi rồng khiến tôi khó thở, mọi thứ quay cuồng và tối sầm lại trước mắt…

Bóng ma sa mạc

  • “Em trai, tỉnh lại đi, anh đây”

Tôi dần dần mở mắt ra, nhìn thấy người trước mặt mình.

  • “Anh hai! Mình còn sống sao? Đây là đâu?” 

Tôi vỗ vỗ cái đầu đang quay mòng vì chóng mặt, rồi lướt nhanh một lượt xung quanh, ngạc nhiên khi thấy nơi tôi đang ngồi là những vách đá khổng lồ, cao sừng sững, khoác lên mình màu đen huyền bí.

  • “Anh không biết? Tỉnh dậy là thấy mình ở đây rồi”

Như chợt nhớ ra điều gì đó, tôi hỏi:

  • “Anh C và N đâu?” 

Anh lắc đầu, kéo tôi đứng dậy, phủi lớp bụi còn bám trên quần áo.

  • “Đi thôi… E là chúng ta đã lạc nhau”
  • “Bây giờ phải đi đâu? Đúng rồi, còn bản đồ”

Tôi vội vàng lấy từ trong áo ra một tấm da cũ, cũng may là vẫn còn đây!

  • “B, ở đây không có trên bản đồ” – Tôi hoảng sợ

Anh tôi cau mày ngước lên bầu trời, lúc này chỉ là màn đêm không đáy, không một ngôi sao hay một bóng mây nào. Tình thế hiện tại thật sự khó khăn, phương hướng đã mất, không còn lương thực, hai người bạn giờ không biết ra sao, còn sống hay đã chết? Có khi nào chúng tôi sẽ bỏ mạng nơi đây?

B dẫn tôi men theo những vách đá, xung quanh là những cây cỏ không còn sức sống, một màn sương mù lan tỏa khắp nơi che mờ mọi thứ, không gian yên ắng lạ thường, tạo nên khung cảnh quỷ dị. Xa xa, thoắt ẩn thoắt hiện một bộ váy đỏ tung bay, nhưng lại không nghe được tiếng bước chân, tôi căng thẳng không dám thở mạnh, nắm chặt lấy áo anh, dần dần tiến về phía trước. Phải nói là phim ma còn không đáng sợ bằng ở đây!

  • “Huhuhu, tha cho chúng tôi, tha cho chúng tôi…”

 Âm thanh được vọng lại từ núi đá, tôi giật thót người, tay run run nắm chặt áo anh.

  • “Tiếng…tiếng gì vậy?”
  • “Đừng sợ, có anh đây” 
  • “C, N các cậu ở đâu?” – Anh tôi gọi lớn

Trừ âm thanh vọng lại thì mọi thứ đều im ắng. Chắc chắn bọn họ chỉ quanh quẩn đâu đây, chúng tôi tiếp tục đi thẳng về phía trước, càng vào sâu thì có mùi hôi thối bốc lên làm tôi nghẹt thở.

  • “Mùi kinh quá” – tôi tặc lưỡi
  • “Suỵt… nhìn kìa!” 

Tôi nhìn theo hướng anh chỉ, cảnh tượng trước mắt thật kinh hoàng, nhiều lớp xương người chồng chất lên nhau, mùi tanh tưởi hoà quyện vào không khí thật kinh tởm, thiết nghĩ chúng đã được vài chục năm. Ở một gốc của đống xương kia là hai người bạn mất tích bị trói, máu chảy ra từ vết roi trên người.

  • “Anh C, anh N, các anh làm sao vậy, tại sao lại bị trói ở đây?”– Chúng tôi chạy lại

C và N nghe được tiếng tôi gọi lập tức mở mắt, oà lên kêu cứu:

  • “Huhuhu, làm ơn cứu, chúng tôi không trụ nổi nữa rồi, có…có…có một con ma…”

Chưa nói dứt lời một âm thanh cắt ngang:

  • “Các ngươi thật gan dạ, dám vào lãnh thổ của ta” 

Chúng tôi chết điếng khi một con quỷ từ đâu nhảy ra trong đám sương mù xuất hiện, phải nói là gương mặt ả kinh dị không thể tả, không biết là ma hay là người!

  • “Cô là ai, đừng giả thần giả quỷ ở đây!” – B đứng chắn trước chúng tôi

Bóng ma im lặng, rút từ trong người ra một chiếc roi da, quất thẳng vào B.

  • “Hự…” – B quỵ xuống, máu từ kẽ miệng chảy ra
  • “Anh hai” – Tôi hét lên, chạy lại đỡ anh

B gượng dậy, đẩy tôi ra phía sau, mắt nhìn xuống đống xương khô, cúi xuống lấy một con dao trong đó. Tôi thấy vậy, cũng nhanh chóng tìm cho mình một con dao để phòng hờ.

  • “Vút…” 
  • “Keng…” – B nhanh tay đỡ được trận roi vừa quất xuống.
  • “Hahaha… Giỏi lắm…Các người là ai? Có phải là tộc nhân của tên Thiên Y kia không?” – Ả quát lên
  • “Thiên Y? Cái tên rất quen, thì ra cô ta là Mạc Nhi” – Tôi nghĩ thầm. Vậy mà tôi cứ tưởng đó chỉ là truyền thuyết được thêu dệt lên từ đám người trong thành thị, người tôi bắt đầu lạnh toát vì sợ.
  • “Cô lầm rồi, chúng tôi chỉ là người dân bình thường, vô tình đi lạc vào đây” – B trả lời cương quyết
  • “Hừ, khá khen cho câu đi lạc, đừng tưởng ta không biết ý đồ của các ngươi… đừng tưởng ta ngu dốt… Hôm nay, ta sẽ không để các ngươi ra khỏi đây, đi chết đi”

Cô buông cây roi xuống, bay thẳng về phía chúng tôi, bàn tay xòe ra, móng dài nhọn nhắm thẳng B, tà váy tung bay trong màn sương mờ, cùng với nụ cười ác trên môi làm gương mặt cô trở nên ghê rợn.

B và tôi nắm chặt con dao chuẩn bị nghênh chiến, những cơn gió lạnh thổi qua cũng không xóa được những giọt mồ hôi túa ra trên trán. Tôi run run đưa mắt nhìn anh, mặt lúc này đã lấm lem máu nhưng anh không hề sợ hãi, chưa bao giờ tôi biết, anh tôi lại anh dũng như vậy!

  • “Aaaaa…” 

Đột nhiên một ánh sáng từ đâu phát ra làm bóng ma bị đẩy ngược lại. Không còn thời gian đứng đó tò mò, hai anh em tôi lập tức đỡ C và N chạy ra khỏi vách đá, âm thanh vọng lại từ núi đá như kêu gào thảm thiết

  • “Tại sao? Tại sao không cho ta giết chúng? Aaaa…”

Tôi quay đầu lại hé mắt nhìn phía sau, chỉ thấy một màn sương mờ, ẩn hiện phía trong là một ông lão với tà áo trắng đứng đó…



Còn tiếp…

—–

Xem thêm:

Hên network: Ốc đảo giữa sa mạc (p.1)

Hên network: Ốc đảo giữa sa mạc (p.2)

Hên network: Ốc đảo giữa sa mạc (p.3)

Hên network: Ốc đảo giữa sa mạc (p.4)

Hên network: Ốc đảo giữa sa mạc (p.5)

Hên network: Ốc đảo giữa sa mạc (p.6)

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Scroll to top
Gọi ngay
icons8-exercise-96 chat-active-icon
chat-active-icon