Dì Sáu thương mến,
Đầu thư con mong mọi điều tốt đẹp và bình an sẽ đến với dì Sáu.
Hiện con đang ngồi trên đỉnh núi nhìn xa xa về biển cả, nơi mà sự mênh mông bao la giúp cho con thấy được sự nhỏ bé của chính con và của cả loài người. Những chiếc tàu ghe qua lại trên con vịnh thong thả, hay tâm trí của con đã lặng yên nên nhìn cuộc sống cũng như vậy thì con vẫn chưa thể lí giải. Ở đây, giữa đất trời biển cả và rừng núi hùng vĩ này, mọi sự kiện trong đời như một bộ phim sống động cứ lướt qua thật sống động Sáu à.
Thú thực với Sáu là bây giờ con lại chỉ muốn đơn giản được ăn 1 cái bánh xèo nóng hổi, và được nhìn Sáu làm bánh với tất cả niềm đam mê của Sáu. Ở đây được tận hưởng không gian và dịch vụ của resort 6 sao xa hoa đến mấy con vẫn có chút gì đó như lạc lõng, bởi có lẽ người Việt mình dù thế nào vẫn thích sự đơn giản mộc mạc và bình yên phải không Sáu!
Con nghe lời Sáu nên đến đây, đến nơi xa hoa gần như bậc nhất thế giới này. Như Sáu nói hãy trải nghiệm tiền bạc và vật chất đến đỉnh điểm của nó đi rồi mới có thể trở về cuộc sống thường nhật với chiều sâu phi thường như cuộc sống hiện nay của Sáu được. Sáu cũng bảo con phải trải nghiệm những thứ tốt nhất của thế giới và đưa những người Việt xứng đáng đến tầm đó. Sáu nói đó là bước đầu tiên trong hành trình nâng tầm người Việt. Muốn người Việt trỗi dậy phải giúp nhau vượt lên trên cửa ải đầu tiên đó là giàu có về vật chất và những trải nghiệm của cuộc sống giàu có. Chỉ khi bước qua được cửa ải đó thì người Việt, với sự chủ động trong hành trình nâng tầm từng bước từ vật chất, trí tuệ, tâm thức mới có thể tiến lên mục tiêu một dân tộc hoàn hảo cho được.
Sáu biết rồi, con chỉ thích mặc quần áo vài trăm ngàn 1 bộ, không thích trang sức vàng bạc châu báu, ăn uống con thích ngồi vỉa hè quán cóc hơn là nhà hàng sang trọng…Cho nên việc Sáu đề nghị mấy năm trước bắt con phải thay đổi quả thật là một việc khó cho con, khó hơn nhiều việc suy nghĩ những việc bất khả thi. Nhưng qua thời gian con mới hiểu được thâm ý của Sáu, quả thật chỉ có chú tâm vào từng việc nhỏ, hoàn thiện từng li từng tí trong hành trình chăm sóc cả nội dung và hình thức cho bản thân mình, con mới có thể tiến lên thật xa và giúp đỡ được người khác. Thông qua trải nghiệm của bản thân mình, con biết Sáu đã từng trải nghiệm những gì để có thể trở thành một nhân vật tầm cỡ như hôm nay mà vẫn vui sống giản dị đến như thế.
Thư Sáu gởi con con đã đọc rất kĩ. Con phải đối diện với chính mình để có thể tìm ra cách trút bỏ những gánh nặng và phiền muộn của mình. Sáu nói đúng, hành trình đi lên đỉnh cao và tìm lại chính mình không thể tránh khỏi những sai lầm, vấp ngã, sa ngã và va chạm với người khác. Khi con còn trách móc hay phán xét người khác thì nhất định con cũng sẽ nhận lại những điều tương tự. Con nhận ra bài học này mới chính là bài học mà hiện nay con cần phải vượt qua cho bằng được.
Hôm rồi ở Hội thảo, Lý Thanh Đăng nó có về. Như Sáu biết rồi tất cả chúng con đều mong mỏi nó về để giải toả mọi thứ từ 2-3 năm rồi nhưng nó không chịu về. Có lẽ nó tức giận việc gì đó lớn lắm trong suốt mấy năm nay và tiếp nhận thêm nhiều luồng thông tin trái chiều từ nhiều phía nữa nên nó không thể nhẹ nhàng giải quyết được. Nó dẫn mấy anh em giang hồ về, trong đó có một anh đã tâm sự với con về tình trạng của nó. Thú thực là chúng con mừng lắm khi nó về để giải quyết. Con biết với tình trạng tâm lí cảm xúc hiện nay của nó thì con có giải quyết nó cũng sẽ tiếp tục sống với những cảm xúc & hành vi mà nó đã lập trình cho cuộc đời nó. Nhưng việc của con thì con làm, con đã chuyển tiền cho nó, thực ra con cũng chẳng quan tâm chính xác bao nhiêu tiền. Con chỉ muốn làm điều cần làm. Việc thứ 2 anh em chúng con biết rằng chỉ có cầu may nhưng cũng muốn em nó dừng lại những việc vô bổ cho đời nó mà xây dựng lại cuộc đời. Vì Sáu biết sao không! Vợ con nói với con rằng cô ấy muốn khóc khi nhìn thấy đứa mà mình từng dẫn dắt nó trở nên tàn tạ cả về thể xác lẫn tinh thần như thế. Có lẽ nó nghĩ những người đang kích động hô hào nó là đang giúp nó, thực ra nó không hề biết một qui luật tối thượng của vũ trụ: khi mở cửa cho cảm xúc & năng lượng phá huỷ bước vào đời mình, nó sẽ phá huỷ mình trước. Lúc con còn sa lầy trong cái bẫy đó, con đã suýt chết vì bệnh tật nên con hiểu rõ sự phá huỷ của năng lượng tiêu cực là khủng khiếp như thế nào. Con rất cảm ơn Sáu đã chìa tay ra và giúp con giải thoát khỏi điều đó, giúp con xây dựng lại toàn bộ đời mình theo cách hoàn toàn khác. Nên giờ đây con sẽ noi gương Sáu, chỉ làm những điều mà trái tim mình mách bảo, theo lẽ phải.
Con cũng nghe lời Sáu đóng cửa Facebook mà con đã xây dựng gần chục năm. Sáu nói chỉ khi buông bỏ cái cũ xuống, can đảm bỏ đi những thứ mà mình nghĩ rất khó dứt bỏ thì con mới có đủ sức mạnh, sự thông tuệ và sáng suốt. Những thứ đó, sức mạnh nội tâm, sự thông tuệ, sự sáng suốt sẽ dẫn đường cho con đến với sứ mệnh thực sự của đời con. Buông bỏ đi cũng chính là can đảm chấp nhận những cái sai của mình, tự tu sửa mình, hoàn thiện chính mình. Cuộc đời của con người đúng nghĩa được dựng xây trên những điều tốt đẹp và tuyệt vời. Sáu đã sống được như vậy và là tấm gương cho biết bao sư huynh sư tỉ của con. Gia đình ta ai cũng là tấm gương sáng, và con nhất định sẽ noi gương mọi người để tiến bộ không ngừng.
Có những người hôm nay họ vẫn nghĩ con còn thích cạnh tranh chống đối hay tự cao tự đại như lúc trước nên họ cứ hành động như thể con vẫn còn là người không hề biết gì đến lẽ phải và điều công chính. Con sẽ tự đến gặp họ để hỏi họ rằng: bình tĩnh mà ngồi xuống, nói cho tôi nghe tôi sai ở đâu, nếu tôi sai tôi sẽ cúi đầu xin tha thứ, nếu tôi không sai, tôi vẫn cúi đầu xin tha thứ. Bởi Sáu đã nói với con rằng: tình và lí, chiêm nghiệm về nó và sẽ hiểu đạo cao nhất của người Việt nằm ở đó. Con đã thấu hiểu rằng chỉ có thoát ra ngoài vòng kim cô của cảm xúc thì con mới có thể tiến lên những nấc thang tiến hoá cao hơn mà thôi. Vui hay buồn, cảm hứng hay chán nản, yêu hay ghét, thù hận hay thân thiết, ủng hộ hay phản đối…tất cả những cảm xúc đó chỉ là nhà tù của mỗi cá nhân nói riêng và loài người nói chung. Chỉ ai thoát ra khỏi đó, đứng ngoài quan sát thì mới có thể thấu tỏ được đạo mà thôi. Nếu cứ tranh nhau từng lời nói, từng lập luận, từng quan điểm…thì mãi mãi cũng chẳng thể có kết quả tốt đẹp nào. Người Việt sống thấu tình đạt lý, nhưng để đạt tới 4 chữ “thấu tình đạt lý” con phải cố gắng vượt bậc và thay đổi không ngừng.
Con sẽ viết nhiều hơn để thông tin cho Sáu về những suy nghĩ những trăn trở của con trên hành trình thực hiện sứ mệnh của mình. Con rất nhớ Sáu và các sư huynh sư tỉ.
Cuối thư, con cầu mong Sáu và sư huynh sư tỉ mạnh khoẻ, bình an và tiếp tục vui chơi trong kiếp sống tuyệt vời của mọi người.
Con gởi cho Sáu 0,12 ETH để mua mới mấy cái chảo làm bánh xèo. Còn 1 triệu đô con gởi vô ví TRC-20 thì Sáu làm gì tuỳ Sáu.
Cảm ơn Sáu vì tất cả…
Kính thư,
Võ Hùng